Home » , , » [Đô thị 18+] Tỷ Phu Đích Vinh Quang - Phần 2: Nữ Vương Trở Về - C1 Sỡ Huệ

[Đô thị 18+] Tỷ Phu Đích Vinh Quang - Phần 2: Nữ Vương Trở Về - C1 Sỡ Huệ

Written By Unknown on Monday 24 March 2014 | 22:20

Chương 1: Sở Huệ (1)


Ta điên cuồng sùng bái Sở Huệ, nàng lại mặc bộ lễ phục dạ hội màu xám bạc thắt đai đeo đã làm ta khắc sâu ấn tượng, phải nói dáng người nàng cực kỳ hoàn mỹ, vô luận những nữ nhân khác ăn mặc như thế nào, đều không thể siêu việt bằng nàng, nàng trở thành minh tinh chói mắt nhất trong party sinh nhật.
Ta biết rõ Sở Huệ ăn mặc như thế nhằm muốn gợi ta nhớ lại hồi ức ấy, cái lần nhất định đã khiến Sở Huệ khắc cốt minh tâm(ghi lòng tạc dạ).
"Trung Hàn, con nói dì mặc cái lễ phục dạ hội kia của Tiểu Huệ có thể khó coi lắm hay không." Dì nheo mắt nhìn Sở Huệ ở cách đó không xa, ngoại trừ thưởng thức, còn có ghen ghét, trên phương diện cảm tình, dì không khác gì nữ nhân bình thường, thật ra đêm nay dì cũng rất xinh đẹp, nàng bất ngờ mặc một lễ phục dạ hội màu tím, cùng màu với màu môi của Sở Huệ, nhưng dù sao dì có thân phận đặc thù, nàng không thể to gan phơi bày cơ thể như Sở Huệ vậy, cho nên kiểu dáng hơi bảo thủ, hơi kém hơn một chút, bất quá, từ ánh mắt ghen ghét của dì có thể thấy được, nàng không phục lắm.
Đây là một điểm khiến ta thích dì, nàng rất ghen tị, cho dù là Tiểu Quân, nàng cũng sẽ bộc lộ sự ghen ghét, huống chi là Sở Huệ, ta tranh thủ vội dỗ dành nàng, "Ha ha, chỉ sợ khi dì mặc, Sở Huệ cũng sẽ ảm đạm thất sắc."
"Không có người có thể sánh được với nàng, nàng ta thật sự rất xinh đẹp, thân hình của nàng hẳn là cái gọi là thân hình ma quỷ." Dì lặng lẽ liếc nhẹ ta một cái, thấy ánh mắt của ta toàn bộ dừng lại trên người nàng, sự ghen ghét của dì mới không lan tràn.
Ta thừa dịp không có người chú ý, lặng lẽ nhéo nhéo bờ mông của dì: "Dáng người của dì càng ma quỷ."
Dì nét mặt không đổi, ta càng lớn gan, ngón tay chui xuống khe mông tròn trịa, dì toàn thân chấn động, mỉm cười nhìn về phía Sở Huệ đang chậm rãi đi tới: "Nàng đã tới, có bản lĩnh con đem câu mới vừa nói, nói trước mặt Tiểu Huệ đi."
Ta thu tay từ chỗ tròn trịa về: "Dì, dì xem thường con rồi, con lập tức nói trước mặt Sở Huệ."
Lúc này, Sở Huệ đã đến gần, thanh âm mỏng manh trầm bổng: "Dì ơi, dì thật xinh đẹp."
Dì chua xót nói: "Dì già rồi, đẹp như thế nào cũng thua kém mấy người trẻ tuổi như các cháu."
"Ai bảo thế, mẹ vĩnh viễn xinh đẹp, dáng người mẹ là ma quỷ trong ma quỷ, không có người có thể sánh kịp." Ta lớn mật thực hiện lời hứa của ta, dì mỉm cười, con mắt quay tròn mãnh liệt nhìn bộ ngực ʘʘ cao ngất của Sở Huệ, chỗ kia tuy loã lồ một mảng lớn, nhưng địa phương mấu chốt bị vài miếng nếp uốn xảo diệu che dấu, nam nhân phải giương mắt nhìn.
"Trung Hàn nói không sai, dì ơi, thân hình của dì thật ma quỷ í." Sở Huệ cười hì hì đi ra sau lưng dì, một bàn tay nhỏ bé lén lút rơi xuống chỗ tròn tròn của dì, bóp nhẹ một phát, nàng cười ha ha thì thầm bên tai dì điều gì đó.
Ta than thở tính cách các nàng thật khác nhau, không giống tính dì, Sở Huệ rất ít khi ghen ghét người khác, không phải nàng không ghen ghét, mà là không muốn đi ghen ghét, hoặc là nói, nàng mực tràn ngập tự tin với dung mạo cùng vóc dáng của mình.
Dì đột nhiên hờn dỗi Sở Huệ: "To cũng vô dụng, vểnh lên mới tốt."
Sở Huệ cười nói: "Dì vừa lớn lại vừa vểnh."
Ta nghe xong, lập tức tâm sáng như gương, biết rõ hai nàng đang đàm luận cặp mông của dì, quả nhiên, sau khi bị Sở Huệ nịnh nọt vài câu, dì tràn ngập hứng thú ganh đùa: "Con mới vểnh lên, xoay người sang chỗ khác cho dì xem nào." Sở Huệ phong tình khẽ liếc ta, thướt tha quay người, đem bờ mông hướng về phía dì, dì ghen ghét vẫn ghen ghét, nhưng mông của Sở Huệ bừa vểnh vừa cao, dì đành phải thật lòng khâm phục: "Ừm, y hệt như mụ mụ con lúc còn trẻ, đáng tiếc mụ mụ con không thể tới."
Xoay người lại, Sở Huệ bất đắc dĩ: "Mẹ giờ tám giờ đi ngủ..."
Ta vừa định xen vào, bỗng nhiên xa xa trông thấy Cát Linh Linh cô đơn đứng bên cửa sổ phòng tiệc, nàng mặc váy dài chấm gót chân màu đỏ lựu, kiểu tóc bán vãn(?),nội tâm của ta khẽ động, quay đầu hướng Sở Huệ nói: "Em cùng dì anh trò chuyện một lúc, anh đi chào hỏi vài người."
Sở Huệ nhìn nhìn xa xa Cát Linh Linh, ngầm hiểu, dì lại nghiêm mặt: "Nhớ kỹ a, trong danh sách tùy tiện chào hỏi, ngoài danh sách con mà dám vượt Lôi Trì một bước, dì quyết không cho con mặt mũi."
Ta cực kỳ lúng túng, liên tục gật đầu: "Nhớ rõ, nhớ rõ, xin mẹ yên tâm."
Sở Huệ mặt tràn đầy nghi hoặc nhịn không được hỏi: "Dì ơi, danh sách gì vậy?"
Ta không nghe dì giải thích như thế nào, mở rộng bước chân đi đến chỗ Cát Linh Linh.
Lúc này đèn sáng rực rỡ, trời đã hết mưa vài ngày, mọi dụng vọng vui chơi của mọi người thực mãnh liệt, trong đại sảnh tiệc rượu người lục tục đi đến, nhưng ta không thèm để ý, từng bước một đến gần Cát Linh Linh.
"Đừng tới gần tôi." Rất kỳ quái, Cát Linh Linh đưa lưng về phía ta quay mặt ra ngoài cửa sổ, lại biết ta đi tới.
"Anh muốn nói cho em biết, đằng sau váy của em có một đường may bị đứt."
"Cái gì?" Cát Linh Linh chợt xoay người, vẻ mặt kinh ngạc, ta nhịn cười, nhíu nhíu mày đi đến: "Anh chỉ cho em xem."
Trong nháy mắt tiến sát sau lưng Cát Linh Linh, nàng lập tức hiểu mình đã trúng kế, váy dài căn bản không có tổn hại, đoán chừng vẫn còn giận ta, không chịu nói chuyện cùng ta, nàng đạp chân lui sau, muốn đá ta một cước, nhưng không ngờ do váy dài chấm đất, một cước lại giẫm lên váy của mình, thân thể lập tức mất đi trọng tâm ngả ra đằng sau, ta mở hai tay ôm nàng vào lòng.
Không nghĩ tới bỗng nhiên hiện lên thân ảnh màu xanh, Tiểu Quân như tiên nữ lặng yên hạ phàm, vừa vặn đứng cách 5 thước nghiêng nghiêng cái đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, xem ra rất tức giận.
Ta chỉ có thể buông Cát Linh Linh hương thơm ngào ngạt đi đến chỗ Tiểu Quân, Tiểu Quân eo nhỏ uốn éo, lại trực tiếp chạy về phía dì cùng Sở Huệ, khiến ta lúng túng, ngắm nhìn bốn phía, ta đột nhiên ý thức được lệ ảnh rực rỡ, trong toàn thể đại sảnh tiệc rượu có hơn mười đôi mắt xinh đẹp nhìn ta, ta không thể thất thố, càng không thể đối với một nữ nhân nào biểu hiện ra quá nhiều nhiệt tình, nghĩ vậy, ta vội ho một tiếng, hướng góc đại sảnh tiệc rượu khẽ gật đầu với La Đồng, Hà Đình Đình đang nói chuyện phiếm với Phàn Ước, lại xoay người sang chỗ Piano mỉm cười ra hiệu với nhóm các vị đại mỹ nữ đang tụ tập 1 chỗ, các nàng đội hình cường đại dị thường, cường đại đến mức khiến ta không dám tới gần, các nàng là Trang Mỹ Kỳ, Đường Y Lâm, Triệu Hồng Ngọc, Thu Yên Vãn, Thu Vũ Tinh cùng Nghiêm Địch gầy yếu, không ngờ cả Triệu Hồng Ngọc cũng tới, càng không thể ngờ được nàng còn biết đàn Piano, ta đoán rằng nhất định là do chị em Thu gia mời Triệu Hồng Ngọc.
Ttrong đại sảnh party vang lên thanh âm Piano du dương, một vị nhân viên tạp vụ đặc biệt đưa cho chị em Thượng Quan hai ly kem sữa, bên cạnh các nàng là Quách Vịnh Nhàn đoan trang cùng Vương Di, hai vị thục nữ hàm súc cúi đầu, rỉ tai thì thầm, ánh mắt lại nhìn về phía ta.
Ta nhớ thương Vương Di mang bầu, đang muốn đi qua ân cần thăm hỏi vài câu, bỗng nhiên, từ lối vào đại sảnh party hai vị nữ nhân xinh đẹp tuyệt luân đang bước vào, bởi cái gọi là đại minh tinh phút cuối mới xuất hiện, thê tử của ta Đái Tân Ni đến rồi, bên cạnh nàng là Chương Ngôn Ngôn đã thay da đổi thịt. Ta vừa thấy, vội vàng bước nhanh nghênh đón, mở ra hai tay ôm lấy Đái Tân Ni, chỉ một chút như vậy, trong đại sảnh party liền tràn ngập không khí quái dị, ta thầm kêu khổ, đoán chừng đêm nay phải đem hết tất cả vốn liếng ứng phó chúng nữ nhân của ta, có chút sơ sẩy, hậu quả thật khó có thể thu thập.
"Chào chị Sở Huệ, chúc chị sinh nhật vui vẻ, càng ngày càng xinh đẹp." Đái Tân Ni bỗng đi về phía Sở Huệ, rất hào phóng nắm lấy tay Sở Huệ, Sở Huệ rất kinh hỉ lại hơi có phần khẩn trương, vội nói cảm ơn, một bên dì hé miệng mỉm cười, liên tục gật đầu, trong lúc lơ đãng khẽ liếc ta một cái, thấy ta ngoắc ngoắc nhìn nàng, dì mặt ửng đỏ, đi về hướng này, cầm chặt tay Đái Tân Ni cùng Sở Huệ, nhỏ giọng nói: "Tiểu Huệ, Tân Ny hôm nay có thể tới tham gia party sinh nhật của con, đã cho con mặt mũi trọn vẹn, nàng là con dâu đệ nhất dì tán thành, tương lai dì già, chuyện ngoại gia do Trung Hàn định đoạt, chuyện trong nhà sẽ do Tân Ny định đoạt, về sau con có chuyện gì nên cùng Tân Ny thương lượng."
"Hiểu rồi ạ." Sở Huệ hiểu rõ ý tứ lời của dì, càng minh bạch ý tứ việc Đái Tân Ni chủ động đến nắm tay, đây là món quà sinh nhất lớn nhất mà Sở Huệ muốn có, bởi vì lúc trước nàng một mực lo lắng làm sao qua được cái ải Đái Tân Ni, gặp Đái Tân Ni sắc mặt bình tĩnh, Sở Huệ cầm thật chặt tay của Đái Tân Ni: "Tân Ny, sau này mong em khoan dung nhiều."
Đái Tân Ni mỉm cười nói: "Chị đừng khách khí, trong nhà vĩnh viễn đều do mẹ định đoạt, từ ngày đồng ý gả cho Trung Hàn, em cũng giống Trung Hàn, vĩnh viễn coi dì là mẹ."
Ta đột nhiên cảm thấy Đái Tân Ni thay đổi, là cuộc sống thay đổi nàng, tuy nàng vẫn kiêu ngạo như trước, nhưng nàng không thể không đối mặt sự thật, lúc ta mời nàng tham gia party sinh nhật Sở Huệ, nàng liền hiểu được quan hệ của ta với Sở Huệ, từ việc nàng đẩy dì lên chức "Đại nội tổng quản", nàng đại khí(tác phong rộng rãi) lại thông minh, nội tâm ta thầm vui thích, thầm may mắn thấy mình không nhìn sai.
"Đúng thế, dì Phương... Cũng là mẹ của con."Sở Huệ cũng không phải đèn đã cạn dầu, dì ở bên, nàng thừa tạo dựng quyền uy cho dì, lại hướng người xung quanh biểu lộ thân phận. Ta chú ý thấy Chương Ngôn Ngôn có vẻ hơi bất mãn, tuy nhiên ở trước mặt ta Chương Ngôn Ngôn cực lực cùng Đái Tân Ni thể hiện tư thái ngang vai ngang vế (*), nhưng nàng đặt lợi ích Đái Tân Ni lên trên, Chương Ngôn Ngôn tuyệt nghiêm túc.
"Khanh khách." Dì cười to, hai gò má đẫy đà sáng rọi rực rỡ.
"Về sau em có phải kêu chị Sở Huệ là chị dâu không nhỉ?" Tiểu Quân rúc vào bên người dì, mặc váy màu ô-liu tôn lên sự thanh xuân vô hạn của nàng, hai vai lõa lồ vừa trắng vừa mềm, thật muốn đi qua cắn một ngụm, chỉ là một câu hỏi này của nàng lại phá hư phong cảnh, có một số việc trong nội tâm hiểu là được, nói ra sẽ rất khó chịu, Tiểu Quân đơn thuần ngây thơ, sao có thể xử sự khéo léo chu đáo.
Đái Tân Ni sắc mặt khẽ biến,: "Vậy sau này em kêu chị Tân Ny là gì?"
Tiểu Quân nghiêng cổ nghĩ nghĩ, nói: "Chị Tân Ny là đại tẩu tử, chị Sở Huệ là Nhị tẩu tử, sẽ không biết ai là Tam tẩu tử? Tứ tẩu tử là ai..."
Dì mặt trầm xuống, nói: "Tiểu Quân, đừng làm loạn, giúp mẹ nhìn xem Hà Phù có tới hay không."
Tiểu Quân nhếch lông mày, mặt có sắc mỉa mai: "Hừ, chắc Hà Phù tỷ tỷ không muốn làm chị dâu của con rồi”, nói xong, eo nhỏ hơi uốn éo, lục ảnh phiêu nhiên đi, lưu cho mọi người một mảnh ngạc nhiên.
Ta xấu hổ cười cười, nắm tay Đái Tân Ni chậm rãi đi về ban công đại sảnh tiệc rượu, tựa vào lan can trông về phía xa, cảnh đêm Liên Ninh thu hết vào mắt, trời bầu trời đêm sao sáng toả ra, ta càng lúc càng nắm thật chặt bàn tay nhỏ bé của Đái Tân Ni: "Tân Ny, em hối hận gả cho anh sao?"
"Hối hận." Đái Tân Ni không cần nghĩ liền trả lời, trả lời xong lại bổ sung: "Hối hận không còn kịp rồi, giờ mà rời khỏi, em sẽ mất đi rất nhiều."
Ta áy náy vạn phần, kìm lòng không được ôm Đái Tân Ni vào trong ngực: "Thực xin lỗi, anh chỉ có thể nói xin lỗi, có lẽ ánh sao sáng trên trời có thể làm chứng, tình yêu của anh đối với Đái Tân Ni em không chút giảm bớt."
Đái Tân Ni lẩm bẩm nói: "Nhưng em biết rõ độ dày tình cảm của anh với em, tình cảm là ích kỷ, anh yêu em hổng sâu đậm."
Ta không cách nào phủ nhận Đái Tân Ni nói sự thật, thái độ chuyển biến tình cảm của nữ nhân nhanh đến kinh người, nếu như Đái Tân Ni thuận theo ta, Đái Tân Ni tựu liền mất đi mị lực(sức quyến rũ) vốn có, nội tâm ta hi vọng nàng không dễ dàng thỏa hiệp, vĩnh viễn làm một thiên nga đen kiêu ngạo.
Mùi thơm nhẹ bay, mềm mại như ấm ngọc, môi ta nhẹ nhàng vuốt ve mặt trứng ngỗng mịn màng: "Tân Ny, anh vẫn đang đối với em tình ý tràn trề, nói cho em biết một bí mật nhỏ, quần lót của em vĩnh viễn ở dưới gối của anh, chỉ có quần lót của em mới có thể khiến anh mê luyến."
Đái Tân Ni tránh thoát sự ve vuốt ngứa ngáy của ta, đột nhiên chăm chú nhìn ánh mắt của ta: "Đêm nay em mặc một bộ đồ lót rất đẹp, anh muốn hay không."
"Muốn."
Đái Tân Ni hé miệng cười cười: "Anh tới thoát nha."
Ta nghe xong, lập tức đầu sung huyết, muốn quỳ xuống, chuẩn bị xốc lên váy đồng phục của nàng, nào biết Đái Tân Ni ôm chặc lấy ta, cái miệng nhỏ nhắn sẵng giọng: "Ai nha, dừng lại."
Ta ngơ ngác hỏi: "Không phải muốn anh thoát sao?"
Đái Tân Ni hừ hừ: "Em bảo anh từ nơi này nhảy xuống anh nhảy sao?"
"Đương nhiên nhảy." Ta thò đầu nhìn nhìn xuống tầng lầu khách sạn cao hơn mười tầng, làm bộ muốn nhảy, Đái Tân Ni vội vàng ôm chặt ta, ta cười ha ha, ôm ngược nàng càng chặt, lại cọ xát bộ ngực cao cao ʘʘ của nàng, lại chà sát giữa hai chân nàng, nàng rất ăn ý, khẽ tách ra hai chân kẹp đũng quần của ta, hết thảy đều không nói lời nào, ta thừa cơ hôn lên cái cặp môi thơm mọng, mút liếm, nhiệt độ cơ thể của Nữ Thần dần dần tăng cao.
"Trung Hàn, em không rời bỏ anh còn có một nguyên nhân trọng yếu." Đái Tân Ni ngượng ngùng nhìn ta, ánh mắt mê ly.
"Nguyên nhân gì?"
"Nguyên nhân anh cũng biết mà, em không nói." Đái Tân Ni e thẹn nói: "Em thấy rất lạ khi mình có thể tiếp nhận lời nói dâm loạn hạ lưu của anh, những người khác, dù cho là người qua đường nói một câu thô tục đều khiến anh chán ghét."
"Ha ha, đó là em yêu ai yêu cả đường đi, em đã yêu anh, có thể dễ dàng tha thứ khuyết điểm của anh, thậm chí ưa thích khuyết điểm của anh." Ta lại kìm lòng không được muốn hôn tiếp, miệng Nữ Thần dù không nói một câu đều có thể chạm vào điểm cười của ta, khiêu khích ham muốn của ta, hai tay ta trượt xuống, hung hăng tóm lấy hai luồng mông thịt nở nang.
Đái Tân Ni đưa đầu đặt lên vai ta, bên tai truyền đến lời thì thầm của nàng: "Không, không phải, anh cũng có vài khuyết điểm khiến em rất chán ghét, duy chỉ có lúc anh mê đắm lại khiến em khó có thể kìm chế, dù chỉ là một lời nói hạ lưu đã khiến em... khiến em..."
"Khiến em hưng phấn?" Ta cười to, hai tay càng lúc càng không thành thật, Đái Tân Ni rên rĩ yếu ớt, kinh ngạc nhìn tay ta tốc váy chui vào, ta cười xấu xa nói: "Nhìn xem có ướt hay không."
Mới nói xong, Đái Tân Ni ưm một tiếng, lại tựa đầu lên vai ta, thì ra ngón tay của ta mò tới một vũn bùn lầy, như vũng bùn lầy lội như bột nhão, ta cảm thấy bất ngờ, nhịn không được hỏi: "Bà xã, muốn yêu một phát không nào?"
Vốn tưởng rằng Đái Tân Ni sẽ cự tuyệt, không ngờ, nàng quay đầu lại nhìn nhìn đại sảnh tiệc rượu, xấu hổ hỏi: "Ở chỗ này sao?"
"Ngay tại chỗ này." Ta mãnh liệt gật đầu, lập tức kéo phéc-mơ-tuya quần xuống.
Đái Tân Ni kinh hãi, hai tay cùng thân thể đều ép tới che giấu giúp ta, ta kiếm đã xuất vỏ, Đái Tân Ni hai tay vừa che, lòng bàn tay vừa vặn đặt trên đầu trym cực to, lập tức lại bóp trym, đem đại nhục bổng dữ tợn o0o cầm ở trong tay: "Người ta sẽ thấy đó, nhanh thu lại đi."
Ta cười xấu xa: "Không có người xem, chỉ có những vì sao xem, hơn nữa, chúng ta ôm cùng một chỗ, ai ngờ anh cắm vào hả?"
Đái Tân Ni lại cả kinh, lắc đầu liên tục: "Không được, không được, nơi đây là khách sạn, chúng ta... chúng ta có thể tìm một gian phòng."
"Ngay ở chỗ này." Ta mỉm cười, nhưng giọng điệu chuyển thành mệnh lệnh: "Ra, bú hộ anh một phát nào."
Đái Tân Ni oán hận nhìn ta: "Anh điên rồi, dì đang ở đây, tất cả mọi người đang nhìn." Thấy ta trầm mặc, Đái Tân Ni do dự một chút, rất bất đắc dĩ nói: "Được rồi, làm nhanh một phát vậy." Nói xong, nhanh chóng xoay người, nhanh như chớp ngậm đại nhục bổng của ta vào trong miệng, lại như chớp phun ra.
Ta cười ha ha, như chớp ngồi xổm xuống, hai tay nhanh chóng vói vào trong váy Đái Tân Ni, cởi quần lót của nàng, không kịp nhìn kỹ là tính chất gì vội đứng lên, hai tay vây quanh, ôm chặt Đái Tân Ni đang ngẩn ngơ, hạ thân đỉnh lên, húc vào trong đám lông giữa hai chân nàng, dần dần trượt, đỉnh trúng cửa huyệt trắng nõn, Đái Tân Ni một bên mắng "Anh muốn chết à" "Anh uống lộn thuốc" "Anh đã bị cái gì kích thích hả" các loại, một bên khẽ nâng chân trái lên, ta thầm buồn cười, bụng dưới kiềm chế, đại nhục bổng o0o dữ tợn nhẹ đâm nhập quan, nương theo hơi thở như lan, đại nhục bổng o0o bị bao phủ trong huyệt đạo thật sâu.
Đái Tân Ni đánh ta một bép: "Ác, nhanh, nhanh chú ý xem có người đến hay không, có người tới liền... liền lập tức rút ra."
Bởi Đái Tân Ni nâng chân trái dẫm lên lan can sân thượng, cho nên nàng chỉ có thể đưa lưng về phía đại sảnh tiệc rượu, sau lưng có ai đến nàng không thể nào nhìn thấy được, ta vừa nhẹ nhàng rút ra đút vào hai cái, khóe mắt quét qua liền phát hiện có bóng người đang đi tới, bóng dáng này thướt tha lả lướt, phong thái ung dung, đúng là đại thọ tinh* Sở Huệ, nàng còn một danh tự rất tinh tế: mật đường mỹ nhân.
*đại thọ tinh: lời nói kính trọng khi nói về người khác)
Ta thong thả thở dài, cười khổ nói: "Sở Huệ đã tới."
Đái Tân Ni chống thẳng chân sau mới dung nạp nổi ta, chất mật mới vừa phun, vừa nghe ta nói như vậy, có chút tức giận, cho rằng ta hay nói giỡn, bàn tay nhỏ bé lại mãnh liệt nện lên ngực ta: "Anh đang nói với em sự thật."
"Nàng ấy đến thật rồi, em đừng rút." Nói xong, ta dùng hai tay vây quanh mông ῷ Đái Tân Ni, lại để cho đại nhục bổng o0o cắm thật sâu trong mật huyệt của nàng.
"Á, anh..." Đái Tân Ni vừa quay mạnh đầu lại, quả thật nhìn thấy Sở Huệ đi tới, lập tức vừa thẹn vừa vội, cuống quít thu hồi chân trái, mật huyệt ướt át lập tức co rút lại, hung hăng kẹp lấy đại nhục bổng o0o, ta há to miệng, thiếu chút nữa kêu ra tiếng.

0 comments:

Post a Comment