Home » , , » [Đô thị 18+] Tỷ Phu Đích Vinh Quang - Phần 2: Nữ Vương Trở Về - C2 Sỡ Huệ(2)

[Đô thị 18+] Tỷ Phu Đích Vinh Quang - Phần 2: Nữ Vương Trở Về - C2 Sỡ Huệ(2)

Written By Unknown on Monday 24 March 2014 | 22:21







CHƯƠNG 02: SỞ HUỆ (2)

Đạp lên nền gạch ban công, giày cao gót của Sở Huệ vang lên tiếng bước chân thanh thúy, chỉ là loại thanh âm này so với âm thanh nàng khàn khàn từ tính cách biệt một trời một vực: "Ở chỗ này nói chuyện phiếm à, bánh ngọt chuẩn bị cắt rồi đó, hai người vào đi nha."
Một làn gió thơm khác bay tới, ta kìm không nổi tâm viên ý mã (*chỗ này ngon muốn xơi chỗ khác), hạ bộ phình to, tựa hồ đại nhục bổng o0o to thêm vài phần, đôi mắt đẹp của Đái Tân Ni lóe lên, rất kỳ quái nhìn ta, ta tranh thủ thời gian tạo một khuôn mặt tươi cười, thật muốn ôm lấy nữ thần của ta hung hăng âu yếm một phen, lúc này, Sở Huệ đã chạy tới bên người chúng ta.
Ánh sáng tứ phía rất lãng mạn, khuôn mặt ửng đỏ của Đái Tân Ni đặc biệt xinh đẹp, nàng ven vén mái tóc bị gió nhẹ thổi tan, cười xấu hổ nói: "Công ty có vài khoản không rõ ràng lắm nên chúng tôi muốn trò chuyện một lúc."
"Ưm, vậy thì chờ một lát đi." Sở Huệ cũng biết ý, cho rằng Đái Tân Ni đanh cùng ta thảo luận công chuyện cần thiết của công ty, không tiện quấy rầy, nàng ôn nhu khẽ liếc nhìn ta, đang muốn quay người rời đi, ta nhanh tay lẹ mắt, nhanh chóng bắt lấy cánh tay của Sở Huệ, hai vị đại mỹ nhân lập tức lắp bắp kinh hãi.
"Làm sao vậy? Trung Hàn." Sở Huệ kinh ngạc nhìn ta, lại nhìn một chút Đái Tân Ni, bắt gặp sắc mặt cổ quái của Đái Tân Ni, đôi mắt đẹp của Sở Huệ liền nháy, kinh doanh cửa hàng lịch lãm đã lâu, phản ứng của Sở Huệ tuyệt đối nhanh hơn so với người bình thường, thấy ta cười cực xấu xa, ánh mắt của nàng nhìn lướt qua hạ bộ của ta, lập tức nhìn ra mánh khóe.
Đái Tân Ni xấu hổ dùng hai tay che mặt, mà ta lại một tay túm lấy Sở Huệ, một tay vịn chiếc eo mềm mại của Đái Tân Ni quất giập, Sở Huệ thấy thế, bị dọa đến hoa dung thất sắc, vừa định bỏ chạy. Ta nhỏ giọng: " Sở Huệ tỷ, lần này em mà đi, người khác có lẽ sẽ còn đi qua, đổi như người khác ở đây, việc này liền làm không được, Đái Tân Ni sẽ rất tức giận đấy."
Đái Tân Ni hận đến nghiến răng nghiến lợi: "Anh nói bậy, em sẽ không tức giận, đều là chủ ý của xấu xa của anh." truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y
Sở Huệ che miệng bật cười, ta mặt mày hớn hở nói: "Nếu như không có sự đồng ý của Đái Tân Ni em, anh có thể đút vào sao?"
"Các người thực dám ở chỗ này..." Đoán chừng Sở Huệ còn không thể tin được ta cùng Đái Tân Ni chính thức giao hợp, không biết là uống rượu gan lớn, hay là cố ý ranh mãnh, Sở Huệ vậy mà lại vươn bàn tay mềm mại, xốc váy của Đái Tân Ni lên, đập vào mắt là khu rừng rậm đen thùi đang quấn lấy 1 cái chày to cỡ bắp tay gì đó, Sở Huệ hoảng hốt, bàn tay nhỏ bé run lên, váy rơi xuống.
Đái Tân Ni sao có thể chịu được trò trêu đùa hí lộng như vậy, nàng vừa định tức giận, ta phản ứng thần tốc, hạ thân gấp rút quất đâm vào huyệt sâu, thân thể mềm mại của Đái Tân Ni rối loạn như cành hoa trong gió: "Sở Huệ, Trung Hàn các người, các người... Ôi."
Ta cười xấu xa, đút vào không ngừng: "Xấu hổ sợ hãi gì chứ, hai em một là vợ cả của anh, một là nhị lão bà, đều là người một nhà, thời khắc mấu chốt này, người một nhà cần phải giúp đỡ lẫn nhau, chiếu cố lẫn nhau."
"Anh thật quá mức." Hai vị đại mỹ nhân trăm miệng một lời trách cứ ta, ta nghe xong, êm tai làm sao, nhịn không kéo Sở Huệ lại gần hơn bên cạnh ta, sửa túm thành ôm, ôm Sở Huệ thon thả động lòng người vào trong tay, nàng bất đắc dĩ than nhẹ, sau nhiều lần liên tiếp dao động, nhìn về đôi mắt thẹn thùng của Đái Tân Ni, giống như đang nói: hắn là nam nhân của chúng ta, chỉ có thể theo hắn.
Ta nghiêng đầu hôn vành tai Sở Huệ, ôn nhu nói: "Sở Huệ, Tân Ny rất nhanh sẽ chịu không nổi, đợi lát nữa đổi cho em đó."
Lời còn chưa dứt, Đái Tân Ni đột nhiên kịch liệt rên rỉ, hai chân kẹp chặt lặng lẽ tách ra, hai tay đặt trên ngực ta càng không ngừng nhún thân thể. Sở Huệ mở to hai mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẻ nhếch lên khẽ cắn ngón tay của mình, ta đưa tay ra ôm lấy mông ῷ Đái Tân Ni mãnh liệt đâm quất, thế như chẻ tre, âm vang hữu lực, qua mười cái, Đái Tân Ni nức nở nghẹn ngào: "Ờ... Trung Hàn, anh xay nhẹ chút, đừng khiến anh... Đừng khiến anh chịu hổng nổi mà... Ờ."
"Tốt." Ta gượng cười hai tiếng, lại càng tăng mạnh cường độ quất đâm, Đái Tân Ni cắn môi nghẹn ngào: "Anh... ác á ác, em hận anh." Một cổ nhiệt lưu từ sâu trong mật huyệt bắn nhanh ra, sưởi ấm đại nhục bổng của ta.
Thân thể mềm mại trước sức quất giập cường đại của ta liền suy sụp chao đảo, ngã vào trong ngực ta, ta động tình vuốt ve lưng Nữ Thần, lắng nghe hơi thở thơm như lan của nàng.
Sở Huệ trừng mắt nhìn, lại muốn rời đi, ta lần nữa bắt lấy cánh tay của nàng: "Sở Huệ, đến phiên em."
Sở Huệ nhìn thoáng qua Đái Tân Ni đang thở dốc, mãnh liệt lắc đầu: "Đừng á." Nhìn ra được Sở Huệ không phải không muốn, mà không dám vượt qua chính thống danh phận Đái Tân Ni, nàng lo lắng Đái Tân Ni sẽ tức giận.
Ta giận tái mặt, lạnh lùng nói: "Nhanh lên, anh biết rõ em không mặc đồ lót."
"Trung Hàn." Sở Huệ cực kỳ khó xử, bộ dáng đau khổ đáng thương, ta bất vi sở động*, ánh mắt lạnh lùng, Sở Huệ khẽ cắn môi, chạy chậm hai bước, từ ban công lấy ra một chiếc ghế lưng cao, đặt ở bên người Đái Tân Ni, ta xem xét, âm thầm tán dương Sở Huệ tâm tư tinh tế tỉ mỉ, thiện lương quan tâm, nàng đối với Đái Tân Ni còn như thế, đối với ta càng thêm tốt.
Đái Tân Ni nói một câu "Cảm ơn" thân thể mềm mại rời khỏi ngực ta, đặt mông rơi xuống trên chiếc ghế lưng cao.
Ta an ủi vài câu, ánh mắt từ trên người Đái Tân Ni chuyển sang Sở Huệ, nàng nhìn chằm chằm đại nhục bổng o0o lỏa lồ trên không trung, vô hạn thẹn thùng: "Em đem nước cho Tân Ny đã."
"Nàng đã giải khát rồi." Ta nhẹ nhàng kéo một cái, kéo Sở Huệ vào trong lòng, nhấc lên đồ dạ hội, đại nhục bổng o0o tìm kiếm từ trên xuống dưới, đụng vào phía dưới, chạm trúng ngay nguồn nước, Sở Huệ vội cầu khẩn: "Đừng, đừng đừng..."
Ta thấp giọng hô: "Oa, thật chặt." Sở Huệ rên rỉ thật dài, dung nạp yêu khách quen thuộc, thẳng đến khi chống đỡ nổi mới chậm rãi nói: "Người ta... chưa có chuẩn bị mà."
Ta mãnh liệt gật đầu, chế nhạo nói: "Không giống Tân Ny, nàng ta lúc nào cũng ướt."
"Anh nói hươu nói vượn cái gì đó." Rúc vào bên trên ghế lưng cao thở dốc Đái Tân Ni xấu hổ và giận dữ giãy nảy.
Sở Huệ cười khanh khách, lặng lẽ nhéo ta một phát, phụ hoạ nói: "Tân Ny, em nghỉ ngơi thật tốt, đừng để ý đến hắn."
Ta nghĩ thầm: có Sở Huệ cưng để ý ta là được.
Nghĩ xong, hạ thân chậm rãi quất nhổ, đại nhục bổng o0o trong lỗ nhục thịt ấm áp thấp thấp tiến lên, hoàn toàn ở trong tình thế bị bao vây, bởi vì đại nhục bổng o0o đang vô tình bị đè ép, ép tới mức quy đầu ngứa ran.
Một tiếng kêu nũng nịu, mật đường mềm mại ngã vào trong ngực ta.
Sảng khoái nói không nên lời, đặc biệt là nội tâm thoải mái. Theo như tình hình này, nữ thần của ta Đái Tân Ni đã có thể tiếp nhận Sở Huệ, điều này rất trọng yếu, chỉ cần cái đầu tốt, sau này có thể làm từng bước, để cho vị vợ cả này tiếp nhận toàn bộ nữ nhân của ta.
Lựa chọn Sở Huệ làm vị đệ nhất tình nhân của ta giới thiệu cho Đái Tân Ni đã phí công cân nhắc, Sở Huệ khí chất từng trải, lười biếng cùng lão luyện, mốt mà âu sầu, rất có thể ép chặn Đái Tân Ni, càng mấu chốt chính là ta đã sử xuất ra một ít thủ đoạn.
Quả nhiên, ánh mắt Đái Tân Ni nhìn Sở Huệ không ghen tuông quá cường liệt, nàng dễ dàng tha thứ Sở Huệ mút vào đầu lưỡi của ta, còn dễ dàng tha thứ Sở Huệ quấn quýt thân thể của ta. Sở Huệ rất mẫn cảm, dán vào thân thể ta sau đó nhún một phát, lập tức cảm nhận được ánh mắt ghen ghét của Đái Tân Ni, nàng ngừng lại, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, đôi môi đỏ thẫm mê người khẽ nhúc nhích, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng không ngờ là Đái Tân Ni mở miệng trước: "Sở Huệ, cám ơn chị."
"Cám ơn chị?" Sở Huệ nhìn về phía Đái Tân Ni, vẻ mặt ngỡ ngàng: "Vì cái gì?"
Đái Tân Ni thản nhiên nói: "Trung Hàn đã nói với em."
Ta âm thầm buồn cười, lúc chiều, ta trước mặt Đái Tân Ni nói một đống lớn lời hữu ích giúp Sở Huệ, tin tưởng Đái Tân Ni đối với Sở Huệ chí ít cũng có hảo cảm.
Sở Huệ nhìn nhìn ta, hồ nghi nói: "Không rõ tại sao phải cảm tạ chị, đã xảy ra chuyện gì?"
Đái Tân Ni ngồi ngay ngắn, hít sâu than thở: "Nếu không phải chị ngăn cản La Tất cùng Đỗ David ngấm ngầm mưu tính hại em, em sớm đã bị bọn hắn điếm ô, chị còn bận bịu giúp che dấu vụ tham ô công quỹ, em hẳn phải cám ơn chị, không thể tưởng được trên đời này còn có người tốt."
Sở Huệ chăm chú nhìn ta, lúc này nàng rốt cuộc hiểu rõ khổ tâm của ta, biết rõ ta đang cực lực xúc tiến cảm tình của mọi người. Ta nhìn ra được Sở Huệ rất cảm động, nàng mỉm cười, eo thon đón gió chập chờn, mật huyệt lặng lẽ phun ra nuốt vào, cái miệng nhỏ nhắn bất ngờ nói ra tình hình thực tế: "Tân Ny, em đừng phóng đại, chị rất hổ thẹn, ngăn cản bọn hắn mưu hại em, đó là bởi vì lúc ấy La Tất vẫn là nam nhân của chị, chị lại là bạn tốt của Linh Linh, chúng ta vốn xuất phát từ lợi ích cá nhân, về phần tham ô công quỹ cũng không khác lắm, chúng ta cũng không tuân theo quy định thao tác, thua lỗ rất nhiều tiền của công ty, nếu như khoản tham ô công quỹ của em bị lộ, mọi người đều bị liên quan."
Ta âm thầm đại khen Sở Huệ quang minh, nhịn không được hôn cánh môi đỏ thẫm của nàng một cái.
"Em vẫn còn muốn cám ơn chị, Trung Hàn không nói, em một mực mơ mơ màng màng." Đái Tân Ni cũng không vì sự thẳng thắn thành khẩn của Sở Huệ mà thay đổi hảo cảm đối với Sở Huệ, trái lại, thông qua loại tâm linh trao đổi này, nữ nhân vẫn có thể nhanh chóng tăng tiến cảm tình.
Sở Huệ chậm rãi nói: "Nếu như Tân Ny thật muốn cảm tạ, cần cảm tạ Cát Linh Linh, chị cho em biết một sự kiện, trước kia Cát Linh Linh sở dĩ thường xuyên đi KT không phải để gây náo động, mà là vì ngăn cản Đỗ David* dùng thủ đoạn hèn hạ đoạt được em, Đỗ David đã từng nói với người khác phải có được em, muốn không từ thủ đoạn có được em."
"Á." Đái Tân Ni nghe được vẻ mặt hoảng sợ.
Sở Huệ lại chăm chú nhìn ta, ánh mắt vừa mập mờ lại thương cảm: "Phụ nữ chúng ta có đôi khi rất bất đắc dĩ, rất nhiều chuyện chỉ có thể mở một con mắt, nhắm một con mắt, có lẽ là thiên ý, nếu như không phải Trung Hàn đột nhiên xuất hiện, em khẳng định chạy không thoát ma trảo của Đỗ David, cho dù Cát Linh Linh cẩn thận đề phòng, em tránh thoát được lần đầu tiên, trốn được mùng một, không tránh được mười lăm."
Lời hữu ích xuôi tai như thế đương nhiên dễ chịu, ta mặt mày hớn hở, hạ thân hơi ưỡn thẳng, thoả mãn cắm vào đến tận cùng căng khít mềm mại, thật sự là tuyệt không thể tả, ta đột nhiên ý thức được dụng ý cẩn thận Sở Huệ, tin tưởng những lời này của nàng nhất định có thể lại khiến Đái Tân Ni sinh ra hảo cảm đối với Cát Linh Linh.
Quả nhiên, Đái Tân Ni quay đầu nhìn về phía đại sảnh tiệc rươyj, tựa hồ muốn tìm kiếm thân ảnh của Cát Linh Linh: "Em sẽ tìm cơ hội cảm tạ Cát Linh Linh, về phần Lý Trung Hàn, hừ, em tuyệt sẽ không cảm tạ hắn, ngẫm lại sau này còn có một đoàn nữ nhân cùng em đoạt nam nhân, em cũng không biết làm sao mà chịu nổi." Ngoái đầu nhìn lại ta, ánh mắt tức giận của Đái Tân Ni cùng giống Sở Huệ, lộ vẻ bất đắc dĩ.
Ta chột dạ hổ thẹn, không dám nhìn thẳng Đái Tân Ni. Sở Huệ đoán ý qua lời nói, lập tức nhu hoà nói: "Nhưng chúng ta đều không thể rời bỏ hắn đúng không nào?"
Ta liên tục gật đầu, Đái Tân Ni cả giận nói: "Thiên hạ lại không chỉ có một người nam nhân hắn."
Sở Huệ nhẹ nhàng liếc ta, dùng thanh âm cực kỳ đủ lực sát thương của nàng sâu kín khuyên bảo Đái Tân Ni: "Tân Ny, tốt nhất em nên tin lời của chị, nếu như em muốn tìm nam nhân khác nhất định hối hận muốn chết, Trung Hàn ngoại trừ háo sắc, các mặt khác không có nam nhân nào có thể sánh bằng, đặc biệt là cảm xúc, chị đã trải qua nam nhân khác, cho nên chị biết rõ trên người Trung Hàn có rất nhiều ưu điểm, những... ưu điểm này đủ khiến chị hưởng thụ cả đời, tin tưởng em cũng đồng dạng."
Đái Tân Ni động dung rồi.
Ta đắc chí đồng thời cũng khiếp sợ mồm mép của Sở Huệ, tương lai ai cũng có thể được tội, ngàn vạn đừng đắc tội nàng Sở độc miệng, nếu không nàng nổi đoá, hậu cung chắc chắn đại loạn.
Đái Tân Ni ngây người cả buổi, chút tức giận còn sót lại biến mất dần: "Hắn thật sự không giống người thường?"
"Ân." Sở Huệ lặng lẽ trừng mắt nhìn ta, "Khanh khách" bật cười, tiếng cười kia tựa như muôn tiếng âm thanh.
Đái Tân Ni tựa hồ rất không hài lòng việc ta quấn quýt Sở Huệ quá lâu, nàng chằm chằm vào bộ vị kề sát rạt của chúng ta hỏi: "Hai người cứ định như vậy một mực bất động?"
Sở Huệ xấu hổ: "Hắn bất động, chị... chị sẽ không động." Thanh âm khàn khàn mềm mỏng yếu ớt khiến xương cốt ta nhanh chóng gãy vụn, ta cười xấu xa: "Anh không động, em cũng sẽ thấy thoải mái, cho nên em mới bất động."
Sở Huệ giậm giậm giày cao gót, nũng na nũng nịu: "Em hổng thoải mái chút nào hết, khó chịu chết mất."
Cảm giác đại nhục bổng o0o có dấu hiệu trượt ra khỏi cửa huyệt, ta tranh thủ thời gian ôm chặt bờ mông, không coi sự tồn tại của Đái Tân Ni vào đâu chậm rãi đút vào, Sở Huệ ưm một tiếng, lần nữa ngã vào trong ngực ta, lúc này, mật thuỷ chảy dài, ta dần dần tăng thêm cường độ rút ra đút vào, ma sát mép lồn đại thọ tinh Sở, mút vào đầu lưỡi đỏ thẫm theo môi duỗi ra.
"Hừ." Bên tai truyền đến âm thanh ghen ghét của Đái Tân Ni, ta cùng Sở Huệ mới khắc chế kích tình mãnh liệt, cúi đầu nhìn nhìn địa phương cao ngất ở bên trong lễ phục dạ hội đai đeo màu xám bạc, ta nhãn châu xoay động, hỏi: " Sở Huệ tỷ, anh vẫn muốn biết vú của em to, hay vú Tân Ny to."
Sở Huệ ha ha cười duyên, nhíu mày hé miệng, nhìn Đái Tân Ni đang hờn dỗi, khiêm tốn nói: "Hẳn là Tân Ny to, em bán nội y, có thể nhìn ra được." Đái Tân Ni nghe xong, sắc mặt hơi hoà hoãn, mặt lộ ra một tia tốt, nào biết Sở Huệ ngữ chuyển hướng: "Bất quá..."
"Bất quá cái gì?" Ta nhỏ giọng hỏi, trong nội tâm lại thầm sốt ruột, mắng to Sở Huệ không khôn khéo, ta cố ý hỏi nàng như vậy, là hi vọng Sở Huệ lấy lòng Đái Tân Ni, nịnh nọt Đái Tân Ni, cái này có lợi cho việc mọi người hoà bình chung sống cùng nhau.
Đái Tân Ni lại lườm liếm nữa, ta dưới tình thế cấp bách liên tục quất giập, Sở Huệ mị nhãn(ánh mắt quyến rũ) như tơ, ưỡn thẳng bộ ngực ʘʘ ngạo nghễ, chậm rãi nói: "Bất quá, của chỉ có lẽ còn to hơn."
"Vậy cũng không nhất định." Ta khẩn trương, cố sức rút ra đút vào, tranh thủ thời gian nói giúp Đái Tân Ni: "Đánh cuộc nha, Sở Huệ em thua, chiếc Porsche của em liền tặng cho Tân Ny." Vốn tưởng rằng Sở Huệ rất yêu Porsche sẽ không dám đánh cuộc, bất ngờ thay Sở Huệ vừa vặn vẹo eo nhỏ mềm mại, vừa hỏi: "Tân Ny thua thì sao."
Ta lạnh lùng nói: "Đường cao tốc Thành Tế sắp hoàn thành, đến lúc đó thu hồi toàn bộ tiền vốn cùng tiền lời, anh định mua một chiếc du thuyền, nếu như Tân Ny thua, du thuyền liền đặt tên 'Sở Huệ'."
"Thật sao?" Trong mắt Sở Huệ hiện lên một đạo hào quang lấp lánh còn hơn cả những vì sao trong bầu trời đêm.
"Ông xã nói lời giữ lời." Rốt cuộc tìm được cơ hội làm trượng phu của Sở Huệ trước mặt người khác, thực xúc động, ta vô ý thức nhẹ nhàng rút ra đút vào,
Sở Huệ khẽ rên rỉ, quay đầu nhìn về phía Đái Tân Ni: "Sẽ không biết Tân Ny có nguyện ý đánh bạc hay không."
"Em nghĩ du thuyền nên đặt tên là Tân Ny." Đái Tân Ni đứng lên khỏi ghế lưng cao, quyến rũ yểu điệu, kiêu ngạo cùng tự tin toàn bộ ghi trên gương mặt trứng ngỗng tuyệt mỹ của nàng, bộ ngực sữa cao vút vừa may ngang bằng với Sở Huệ, trong bộ đồ dạ hội nhìn như Sở Huệ chiếm hết ưu thế, nhưng thân mặc đồng phục Đái Tân Ni lại ẩn hàm sôi sục ham muốn.
"Vào lúc nào." Sở Huệ lười biếng có đôi khi lười đi tranh cường háo thắng, nhưng tại địa phương kiêu ngạo đáng giá ấy lại ngoài dự liệu không muốn cam bái hạ phong.
Đái Tân Ni liếc bộ ngực ʘʘ Sở Huệ một cái, thản nhiên nói: "Sau khi party kết thúc."
"Địa điểm." Sở Huệ không chút yếu thế, nhìn cứnhư là nắm chắc thắng lợi trong tay.
Ta hồ đồ rồi, trong đầu cố sức nhớ lại độ to căng vú của Sở Huệ với Đái Tân Ni, lại nói không được ai to hơn ai, mắt thấy hai vị đại mỹ nhân nổi lên tâm tranh giành cao thấp, ta nội tâm cuồng hỉ, tranh thủ thời gian cung cấp sân bãi, "Ách, anh lo đêm nay có người uống say cần nghỉ ngơi, nên đã mở một căn 'phòng tổng thống' ngay trong khách sạn..."
Lời lẽ dối trá, thật ra căn phòng tổng thống này ta vẫn đang bao, nhưng trước mặt hai vị đại mỹ nhân, ta cũng không thể lộ ra hết, để tránh bị chất vấn gặng hỏi.




*bất vi sở động: không có hành động
*Đỗ David: ở các chương đầu tác giả gõ là Đỗ Đại Duy nhưng về sau lại chuyển sang gõ thành Đỗ Đại Vệ cũng có nghĩa là Đỗ David, để thống nhất ko thúc mắc ta sẽ gọi nhân vật chồng cũ của Cát Linh Linh là Đỗ David, ae chú ý… đây là lỗi gõ text tên nhân vật rất phổ biến trong truyện trung quốc

1 comments:

  1. Casinos to Play at Borgata in Atlantic City - BCSJON
    On 승부 예측 사이트 this 먹튀 검증 먹튀 랭크 website, you can play at Borgata's three card 벳썸 도메인 poker room, with other 바카라가입쿠폰 players in the casino's casino. 램 슬롯 순서

    ReplyDelete